Liste de donateurs

Contribute

Đang cập nhật.....
Đang cập nhật.....
Đang cập nhật.....
Đang cập nhật.....
Đang cập nhật.....
Đang cập nhật.....
Đang cập nhật.....
Đang cập nhật.....
Đang cập nhật.....
Đang cập nhật.....
Đang cập nhật.....
Đang cập nhật.....
Đang cập nhật.....
Cửa hàng áo dài móc len Thy Phụng là thành quả phấn đấu từ ước mơ thuở nhỏ của chị Phụng. Ngoài ra, cửa hàng còn bán thêm nhiều loại sản phẩm nhỏ xinh xắn khác cũng làm từ len vụn như: móc khóa, túi đựng điện thoại, USB, mũ, khăn, tranh len vụn,…
Em cảm thấy tốt hơn rất nhiều, không còn ngại ngần trò truyện với mọi người, biết cách bày tỏ mong muốn của mình để mọi người hiểu, thông cảm và có cách ứng xử phù hợp. Điều đó tạo thuận lợi rất nhiều cho em khi làm việc.
Đối với mình, người khuyết tật cũng cần sự hỗ trợ, nhưng chỉ khi cần thiết. Nếu không, lâu dần những hỗ trợ đó vô tình khiến họ cảm thấy mình vô dụng.
DRD như một môi trường mở về tinh thần của mình; và mình không còn nghĩ người khuyết tật là thành phần yếu đuối của xã hội nữa!
Dù mình bị khiếm thính nhưng thật ra mình không hiểu gì nhiều về cộng đồng người đồng cảnh. Hồi xưa mình rất sợ người không may bị khiếm khuyết một phần cơ thể, có khi lỡ chạm vào thôi, mình cũng giật mình. Nhưng sau này, khi sinh hoạt ở DRD, mình hiểu và không còn sợ nữa. Mình lại còn được chính các anh chị giúp đỡ, chia sẻ, giúp mình hiểu hơn về bản thân.
Người khuyết tật chỉ là người bị khiếm khuyết một phần cơ thể. Họ cũng có trái tim, khối óc, cảm xúc yêu thương như bất cứ ai. Điều tôi mong muốn là xã hội nhìn chúng tôi như bao người khác, tôn trọng và tạo cho nhau cơ hội…
Người mình yêu cũng là người khuyết tật, nhưng mình không còn lo sợ, không dám yêu, không dám nghĩ đến một hạnh phúc gia đình như bao người con gái khác nữa. Bởi tình yêu, niềm tin và kĩ năng sẽ giúp bọn mình vượt qua tất cả.
Người khuyết tật không mang dáng dấp của tội nghiệp, đáng thương để lấy tiền hỗ trợ, mà ai cũng có khả năng sống độc lập, bằng khả năng của mình.
Cuộc đời tôi đã thay đổi rất nhiều. Không quan tâm đến khuyết tật bản thân, không sợ ai dòm ngó, bình phẩm, tôi đã tự tin trong học tập, thoả sức vui chơi và cảm nhận niềm hạnh phúc lớn lao khi có thể làm được điều mình muốn.
Mình học được cách chấp nhận mình là người khuyết tật bởi câu nói “nếu muốn xã hội thay đổi cách nhìn về người khuyết tật, trước tiên người khuyết tật phải thay đổi cách nhìn về bản thân mình.” Câu nói đó tác động đến mình rất lớn. Mình bắt đầu thay đổi bản thân, mỗi ngày từng chút một. Ví dụ như trước đây, nói chuyện với ai mình cũng cúi gằm mặt, ai hỏi gì trả lời nấy, giờ thì mình biết nhìn trực diện và tự tin rồi.
Cho đến khi Hoàng làm quen và sống trong những hoạt động, lớp học kĩ năng tại DRD, được biết đầy đủ kiến thức và nhận thức về khuyết tật và người khuyết tật, cô không còn thấy mình bơ vơ, lạc lõng, hay yếu hơn so với những người khác trong xã hội nữa!
Khi đến DRD thì tôi thấy mình có môi trường được chia sẻ, cũng học được nhiều kĩ năng, có cơ hội làm việc hơn, rồi mở lòng với xã hội hơn.
Đang cập nhật.....
Ngày xưa mình quyết liệt tìm cho được một nơi nhận vào học vì mình bức xúc về thiệt thòi người khuyết tật. Nó chỉ thuần là trạng thái cảm xúc, hơn là biết mình cần gì. Hồi đó, mình không tự tin đối diện với dư luận xã hội, sợ những lời so sánh, ác miệng đã có quá nhiều; lại còn rất cứng nhắc trong mọi việc. Còn bây giờ, bản thân đã chủ động, biết và quyết định được cuộc sống mình cần gì, làm gì để hướng tới tương lai. Đó là khi Nhị có duyên tiếp cận với những lớp học kĩ năng tại DRD. Cùng với trải nghiệm của bản thân, nó như là một chiếc chìa khóa để Nhị biết “mở” cuộc đời mình đúng hướng. Điều quan trọng hơn, Nhị đã biết đơn giản hóa bản thân và mọi chuyện, biết xử lý linh hoạt những vấn đề mình gặp phải.
Đang cập nhật.....
Đang cập nhật.....
Ngày ấy, tôi thậm chí không dám nghĩ là mình có thể nói chuyện trước đám đông. Tôi làm gì cũng tuỳ tiện, lộn xộn chứ không xác định mục đích rõ ràng. Đến DRD và thời gian đi dạy chữ cho các bé nhiễm HIV ở trung tâm Nuôi dưỡng bảo trợ trẻ em Linh Xuân, tôi chợt thấu hiểu giá trị của “cho và nhận” một cách sâu sắc
Lê Thị Bụi
Mỗi khi bước chân vào DRD, niềm hạnh phúc và cảm giác thân thuộc luôn ập đến với tôi
Tôi vừa quyết định là mình sẽ vừa học thiết kế đồ họa vừa làm tài xế xe ba bánh tại DRD để hỗ trợ những NKT khác đi lại
Nhờ DRD, tôi biết đến quyền của NKT. Trước đó, đến nơi nào có lầu cao, bậc thang,… mình không vào được thì tôi không đến nữa
Le Minh Duy

Nguyen Thanh Tung

Nguyễn Thị Thủy

Trần Hoàng Minh

Trần Thị Vân Ngà

Vũ Thị Kim Hòa

Trần Ngọc Tá

Trần Lâm Đan

Lê Thị Thu Liễu

Lê Quỳnh Như

Bùi Thanh Đăng

Nguyễn Quốc Trị

Tran Nguyet Kieu

Độc đáo áo dài móc len

TRƯƠNG PHƯỚC KHẢI

Nguyễn Trí Tính

Phương Bảo Toàn

Nguyễn Hoàng Bảo Yến

Phạm Thị Thu

Trần Thị Hồng Ngọc

Nguyễn Thị Thơm

Phan Thị Rát

Nguyễn Chung Tú

Huỳnh Thị Kim Hoàng

Phạm Quốc Hoài

Phạm Hồng Nhung

Nguyễn Quang Nhị

Nguyễn Minh Luận

Dương Ngô Bình Thuận

Nguyễn Minh Hảo

Lê Thị Bụi

Nguyễn Thị Thanh Hoa

Phạm Như Ý

Nguyễn Thị Ái Thanh